Lỡ Một Đời phần 2


Nguồn: http://truyennguoilon-adultstories.blogspot.com/
Download Full: http://adf.ly/EE0L6
Xem tập trước: http://truyennguoilon-adultstories.blogspot.com/2012/03/trinh-kim-mai-phan-1.html

Phần 2:Bây gi ờ thì cả hai tay đều có công ăn việc làm. Bàn tay rờ bóp thì cứ rờ bóp, cánh tay ăn có lên một bên vú thì cứ được cọ quẹt mỗi khi chị Nhân nhích đẩy người lên, còn bàn tay đang mân cái lỗ thì cứ ấn sâu thêm vào. Chị Nhân như con chó cái vừa bị đám con bu rúc vú, vừa bị con đực vờn nghịch âm vật của mình nên khển nển, cà huơ, cà huơ, lúng túng làm sao. Hoàng th ấy nước nhờn chị ra nhiều vì bám dây khắp chỗ, lông bết lại, đáy quần lót nhoe nhoét, tay anh cũng không thiếu. Chị Nhân thì lúc nhấn hai chân ở đất hất người lên, lúc lại giùn người xuống như vác nặng. Hoàng biết là chị bị vọc quá, nên nứng dữ, phải làm cử chỉ vậy mới kềm giữ được. Lúc này, Hoàng mới móc ngón tay vào dưới cái nịt vú để trật một bên ngực chị ra. Anh chơi trò quái ác chưa cần mở khóa cài của nịt vú, cốt để vú chị bị đằn cho phồng cộm lên thì anh vò mới thích. Anh túm l ấy đầu vú chị, vuốt nhọn lên giống đầu bút chì, xoắn nó vào hai ngón tay mà vặt vô vặt ra. Vừa vặt anh vừa tóm gọn bầu vú bóp lấy bóp để. Bắp thịt vú phều phào vì bị bóp tức mà núm vú thì bị nhồi bởi những ngón tay tinh quái của anh. Trong khi đó thì mấy ngón tay ở dưới cũng đã lọt vào ôm bợ nguyên cái lồn chị Nhân rồi, chúng đang xóc cái lỗ như xóc rượu. Chị Nhân bị cấn đến tận sâu trong lồn nên cứ giựt người hất hất lên, làm vậy tay Hoàng càng khoắng sâu vào gần chỗ tử cung mà ngoáy tít lên. Chị Nhân sướng quá, oặt người vặn vẹo trong vòng đôi tay Hoàng, lồn đẩy vú đưa, thụt thụt thòi thòi thật tội. Hoàng bi ết chị nứng lắm rồi, nhưng vẫn còn muốn đùa. Chốc chốc anh lại nói như dặn dò chị : Nhân để anh làm cho đã, bù những ngày nằm không chẳng được ai nghịch. Nứng lồn một bữa rồi nhịn vài hôm cũng vừa, đừng cản anh. Chị Nhân thì rống lên : ối, sướng quá, anh móc tét lồn em ra hết rồi, còn làm tội vú em nữa. Tiên sư thằng chồng em, sao mà hắn cả đẫn thế, chẳng biết làm cho em nứng thế này. Hoàng lật nốt bên nịt vú nữa mà vẫn không mở bung khóa cài ra. Hai vú giờ bày hẳn ra rồi, song vẫn còn bị cấn vì nịt vú đằn. Hoàng xoa bên này, bóp bên kia và đổi chỗ xoành xoạch. M ỗi lần chị Nhân loạng choạng ngã ngửa ra là một lần Hoàng tận dụng tối đa làm cho chị khoái. Miệng anh nút lưỡi chị, tay vò từng cái vú còn tay thì khoắng ngập trong lồn. Chị Nhân ú ớ mà người thì giật đùng đùng như bị ai gài chất nổ dưới đít. Quần lót chị giờ như mới giặt xong, ướt sũng, tay Hoàng thấy bị dính lầy nhầy. Có lúc, Hoàng lại há miệng bú vào một vú, cắn phát nào phát nấy đau đổ nước mắt. Chị Hoàng chỉ còn biết giương mắt ra cho anh hành hạ đến chốn đến nơi. Hoàng c ứ bu vào chị mà dằn mà vặt vú lồn, môi miệng chị đến khi chị Nhân bò lê bò càng chắp tay vái anh như sao sa : em lạy anh, em sợ rồi, anh tha cho em. Vú lồn em nhễu nhão cả ra rồi, anh tiếp tục nghịch, chắc em khùng lên mất. Em nứng lắm rồi anh, địt em đi, cho lồn em dịu lại một chút. Em van anh thương em. Mặc dù chị Nhân dãy đành đạch van xin Hoàng tha cho, nhưng dường như anh không màng gì đến lời khẩn cầu đó. Chẳng phải vì anh quá vô tâm, vô tính, chẳng biết nỗi đau khổ của chị, nhưng anh đã có ít nhiều kinh nghiệm về đàn bà. Đối với anh, mỗi người nữ là một mê cung thần bí, người nam nào lỡ sa chân vào thì muôn đời không sao tìm ra được lối thoát. B ạn đã từng khi nào nhận xét về cảnh hai con chó lẹo nhau chưa ? Ả cái thấp tè thấp tịt, vậy mà chú đực cao lênh khênh nào đến gạ gẫm là đuôi vội xun xoe lên ngay. Rồi gã làm tình với ả, mệt bã mệt nhoài, không sao rút được khúc gân của mình ra nữa, anh chị cứ dính chặt lấy nhau. Gã thì cao, ả thì lùn, nên gã xách hai chân sau chị lên, y hệt người ta xách tai đứa bé khi phạt nó. Vậy mà chị ả cứ phây phây chịu đựng, mắt cứ sáng như sao. Chợt có bọn trẻ rắn mắt, thấy cảnh anh chị đeo lấy nhau thì lạ lẫm. Đứa nào hiền lành thì trố mắt ra nhìn. Gặp đứa sắc mắc thì lấy gậy đuổi, có tên còn ác độc lấy tro rảy lên khúc dính của chúng. Con đực cứ lồng lộn lôi ả lết xềnh xệch trên mặt đất, móng bị xước, da bị trầy, máu rướm tóe ra. Đấy, khổ đau là vậy, nhưng nếu hôm sau gã còn quyến luyến bò tới kiếm nữa thì trò làm duyên làm dáng của ả vẫn cứ diễn ra. “ Đường vào tình yêu có trăm lần vui, có vạn lần buồn “ là như thế, nhưng mấy ai nỡ từ chối. Tr ường hợp chị Nhân cũng vậy. Người ta van xin là đành nằm ẹp một chỗ thở hồng hộc chứ có đâu như chị miệng thì xin mà háng thì cứ hất tung lên. Cho nên Hoàng hiểu là chị còn xung lắm, có thể là chị đã tới, nhưng cái tới chưa tận cùng, tận tuyệt. Vì thế Hoàng vẫn chăm chỉ bụm lấy con sò của chị mà làm cho chị đã tới số luôn. Còn gì bằng bị chồng con lơ là chuyện thỏa mãn cho mình, giờ được người giúp cho tận tình, tận láng, “ dù một phút huy hoàng rồi chợt tắt “ vẫn hơn “ đêm năm canh gà gáy o o, ngủ chẳng được nằm co một đống “. Nên Hoàng c ứ thủng thẳng trả lời chị : ừ, để Hoàng giúp Nhân thêm tí nữa. Cứ thụ hưởng cho bõ những ngày kiêng khem, Nhân ạ. Nói chưa xong, anh lại lên gân cả bàn tay quậy nát cái hũ mắm thối đùng đùng. Chất nhầy, chất dính đặc đầy trong đó, lạo xạo lộn xộn chẳng mớ nào vào mớ nào. Bốn ngón tay anh cong lên xục đùng đùng trong ổ nhện, lúc nghiêng bên phải, lúc quậy bên trái, khi cào ở trên, khi vùi ở dưới, chẳng khác chiếc ma ni ven quay khởi động cỗ máy xe. Riêng ngón cái thì xoe xoe lên hột le và vê vê cho nó săn tít lại. Tay phải anh thì nghịch ở háng, còn tay trái thì chăm chú vào se se hết núm vú và vặt véo lên bầu vú của chị. Ch ị Nhân vẫn la lên eo éo từng chặp. Bây giờ thì chị không nằm nổi, phải co hai giò xếp lại như cọng dù, hai tay chống ngược ra sau lưng, chọn cái thế nửa ngồi, nửa nằm, y hệt cảnh ả chó gái bị gã đực xách hổng lên khỏi mặt đất. Chị ngồi xổm trên nệm giường mỗi khi bị Hoàng khoắng trong lồn, hích hích nẩy người lên, như anh lính bị phạt nhảy xổm khi có lỗi. Hoàng cũng hành chị không ngừng.
Hai tay không rời khỏi các chỗ đang chiếm ngự, còn miệng thì ngon ngọt bảo ban : Nhân chịu khó tí đi. Hoàng đã tham gia gì cho cái miệng còn để yên đâu. Nhân nằm xuống đi, Hoàng sẽ bú Nhân thêm nữa rồi ta sẽ chung vui cũng vừa. Nói xong, Hoàng rút lơi tay ở háng chị ra từng chút, từng chút. Chị Nhân ngã uỵch ra. Hoàng s ửa cho chị nằm ngay ngắn, rồi co hai cổ chân chị cao lên và dặn chị nắm giữ lấy. Đã đâm lao đành theo lao, phương chi chị Nhân lại nghĩ đến sự sướng khoái mà Hoàng thường ban bố cho chị từ trước nên chị nhũn nhặn nghe theo. Chị nằm lều phều như mớ rong trên mặt nước, hai chân co gập lại, song eo bành rộng như hai gọng càng xe. Hoàng thú vị bật cười, mắt không rời khỏi vòng mông, khu đít và nhất là cái sẹo bềnh bệch lồi toe ra. Bất giác, Hoàng liếm láp hai bên mép anh khi thấy lồn chị Nhân vẫn xộp xoạp chất nước đặc. Th ấy Hoàng im im, chị Nhân có vẻ sợ. Chị lo lắng không rõ sắp tới Hoàng sẽ làm thịt chị như thế nào. Hoàng quẹt mấy ngón tay lên cái sẹo, quện chất nhờn vào rồi đưa lên tầm mắt xăm xoi nhìn. Mấy lần anh đưa gần đến miệng, nhưng ngưng liền. Thấy hai tay chị Nhân giữ cổ chân không vững, hai gọng chân cứ giật đùng đùng, Hoàng hỏi : Nhân mỏi hả, thì bỏ chân xuống nằm nghỉ đi. Xong anh đưa bàn tay dính đầy khí của chị lên xoa khắp bên vú này đến bên vú khác. Chất lệt xệt nhoe nhoét lên da thịt chị Nhân, trông chẳng khác chất bơ hay bọt xà phòng lam nham khắp cả ngực. Xoa xong, Hoàng ung dung úp ng ười nằm lên mình chị. Anh ngấu nghiến hôn khắp mặt mũi chị, vừa hôn nước mắt vừa ứa ra. Anh lầm bầm trong họng : anh yêu em, Nhân ơi. Anh vùi khuôn mặt đẫm lệ chùi vào tóc, vào da chị Nhân và dịch lần xuống ngực, cổ và ức chị. Anh xê dịch cho tới khi miệng anh gần chạm đến một bên vú thì anh òa nấc lên và há ngoạm ngay cái vú còn loang loáng nước đó. Anh bú và vặt cái vú như đứa trẻ háu đói, rứt rứt nó ra và lùi xùi giụi khuôn mắt mình vào đó. Bàn tay anh chụp vội chụp vàng lên cái vú đang chờ mà bóp nhanh bóp nhẩu, bóp không còn một phút rảnh rang. Anh bú xong m ột bên thì chuyển sang bú vú bên kia, miệng oàm oạp như sợ ai giựt mất. Chị Nhân nằm lịm như con lợn mẹ cho thằng con vặt nghịch vú mình. Chị thấy Hoàng dễ cảm xúc nên tỏ ra tội tội. Chị lăng xăng vò mái tóc Hoàng mà khuyên can : mình bú cho no đi, thư giãn tâm hồn đừng tủi thân nữa. Cả chị, cả anh đều xoay vần trong tâm trạng buồn buồn tủi tủi của mình. Hai người đều nghĩ đến nỗi éo le của số phận, yêu mà không cải sửa được điều mang lợi lại cho cả hai. Hoàng còn im vùi m ặt vào ngực chị Nhân. Bây giờ thì đến chị Nhân cũng khóc, mắt chị luôn bị những dòng lệ nóng trào ra, trào ra. Bàn tay chị muốn vò tiếp lên tóc Hoàng, nhưng các ngón sao cứng như que củi. Chị trệu trạo co bóp nhưng chúng vẫn cứng còng như người bị co rút. Chị nằm ngửa mặt lên trần nhà, nghe từng tiếng vỡ vụn lách tách rã tan trong lòng chị. Bước chân quá đà và đi xa quá, giờ có ngăn chặn thì cũng không kịp nữa. Chị rấm rứt rung người lên nấc liên miên. Hoàng tham lam quá. Bú thì cứ bú, ai có cản ngăn đâu, vậy mà tay chân choi choi không dứt. Có lẽ anh sợ sờ chụp chỗ này thì chỗ kia kiện tụng nên chụp hốt búa xua. Anh bú, anh bóp mà mặt thì vùi loạn xạ. Anh hôn môi, hôn má, cắn vào cần cổ, nút đầu vú, lại rà lưỡi khắp trên da ngực, da bụng chị. Anh ngoáy đầu lưỡi vào lỗ rún, anh quẹt như đầu cọ quẹt bức tranh. Anh thè lưỡi to nguyên bản ra và lết nga
Su ốt đêm chị cứ râm ran khó chịu, liếc nhìn sang chồng chị ngáo há mõm thản nhiên. Chị rục rịch lấy cái chân dập dập vào chân lão, chẳng thấy có phản ứng nào. Thậm chí chị thò vươn tay ra nắm lấy tay ông ta đặt vào vú chị, lão vẫn ngủ như chết. Chị tức ở háng quá, phải ịn tay lão vào ngoài áo day chỗ vú, lão có mở mắt ra nhìn, lòng tay có bóp bóp vài cái, rồi nháy nhó sợ cụ nhìn thấy nên vội kéo chăn lên đậy kín lại. Chị lách người mở cúc áo, vạch nịt vú lên cho tay lão chạm vào da vú chị, lão xoe xoe ngón tay lên núm vú, đã tưởng là lão sẵn trớn tới luôn, ai dè lão xìu ngay mới thảm. Ch ị Nhân thở dài nhè nhẹ, lại lòn tay xuống luồn vào lưng quần lão, nắm lấy con chim lão vầy vò bóp nắn. Đến nước này chị mới thấy tẽn làm sao, cặc lão mềm nhũn như chim thằng bé. Chị giận quá bóp cho một cái đau điếng, lão vùng lên lại nằm xuống xếp re. Lão sợ tiếng sột soạt khua bà cụ dậy, nên chỉ vớ lấy tay chị bóp nghiến lại, ý bảo đừng quấy lão nữa. Lúc ấy chị đã định choàng dậy, chạy bay chạy biến đến với Hoàng để được anh địt cho một phát hạ cơn nứng rực. Song đêm hôm khuya khoắt, có họa là gan trời chị mới dám làm chuyện đó ngay. Bây gi ờ đến phòng Hoàng, trông vẻ tang thương của anh, chị không chịu thấu. Chị muốn đền bù cho anh lỗi lầm chị đã vấp phải. Dù còn đang khóc, chị cũng cố gỡ tay anh ra để ngồi dậy cởi áo, nhưng anh ngăn lại. Anh kéo chị nằm trên ngực anh, xoa xoa vào lưng bên ngoài áo, cảm thấy sự giận dữ vô lý nên anh dịu giọng nói với chị : anh xin lỗi em, tại anh điên vì thiếu em nên nói bậy, em đừng buồn. Em cứ nằm lên anh cho tản bớt cơn đau, từ từ chúng ta sẽ cho nhau tình yêu và hạnh phúc. Ch ị Nhân vẫn còn thổn thức, nhưng lại nép vào anh như con mèo ngoan trong lòng chủ. Anh xoa lưng chị dài xuống đến thắt lưng quần, nắn nắn vòng mông và lòn tay vào trong áo xoa ngược lên phía vai chị. Anh xê dịch bàn tay khắp tấm lưng, vừa xoa vừa bóp cho chị thư giãn. Đến chỗ sợi nịt vú giăng ngang có chiếc khóa, anh dừng hẳn lại dịu mềm nghịch lên sợi vải đó. Anh nắm sợi dây nhún nhún và cho bàn tay nằm dưới sợi dây như cái đòn bẩy nâng sợi nịt vú lên lên xuống xuống. Anh nhẩn nha đùa với cái nịt vú, chưa muốn tháo ra vội. Chị Nhân nguôi ngoai nên cất tiếng a, a nũng nịu như con mèo con. Hoàng xoa lên vai, nhón mớ thịt đầy ở đó bóp như người làm mát xa cho chị thấy dễ chịu. Bây giờ thì chị hài lòng vô cùng, thỉnh thoảng chị lại nhìn sâu vào khuôn mặt Hoàng và tru môi ra hôn miệng anh. Hai người hôn nhau say đắm, lưỡi xoắn lấy nhau đùn đẩy lại qua. N ằm lâu trên ngực Hoàng, đôi vú bị nén khiến nghẹt thở. Chị nói nhỏ vào tai anh : cho em cởi áo kẻo nhàu nát, ra đường không trông được. Hoàng cũng nhận ra điều này nên nới vòng tay cho chị ngồi lên. Khi chị co tay định mở các cúc áo, thì Hoàng nói để anh làm cho chị. Tuy thấy có vẻ lạ, song chị cũng nhường cho anh quyền muốn làm gì thì làm. Anh xoay người chị đối mặt với anh, rồi hai người nhìn nhau không chớp, anh đặt tay lên ngực chị vuốt dọc dài xuống. Anh vuốt tới vuốt lui mới bắt đầu cởi nút áo chị từ cổ. Anh cởi từ từ, chiếc áo tách dần ra, bày khoảng ngực đầy với cái nịt vú đen nhánh trên màu da trắng nhẫy. Anh lột hẳn chiếc áo ra, đặt xuống bên, một bàn tay giữ sau lưng, một bàn tay đặt lên từng bên của chiếc nịt vú nắn nót như nhà vườn thử quả. Anh bóp nắn thận trọng, nghe ngóng xem chị có thích chăng thì thấy hai mắt chị lim dim. Cùng m ột lúc, hai bàn tay cái trước cái sau vò vò trên người chị. Chị Nhân hổn hển vì xúc động, chiếc nịt vú rộn hơi nhấp nhô. Hoàng để tay vào chỗ tim, nghe nhịp đập gấp gáp, anh hỏi chị : em hồi hộp sao mà thở rào rào như mưa vậy. Chị Nhân nhõng nhẽo muốn ngả dựa vào anh, anh để yên xem chị ra sao. Chị khẽ đặt má lên vai áo anh mà giụi giụi như đứa bé được mẹ nựng. Anh giữ một tay lên bầu vú phía trước, cho tay kia ra sau tìm cái khóa mở tách ra. Chị Nhân hơi co vai cho sợi dây trên vai chị trụt lỏng trong khi Hoàng dùng hai tay bợ lấy hai bầu nịt vú lôi rộng ra. Tuy nhiên anh không lột nịt vú ra hẳn mà để nó lòng thòng nơi ngực chị. Chị chẳng hiểu ra sao cả. Th ấy vẻ lúng túng của chị, Hoàng có dáng mỉm cười. Anh giở cao hai bầu nịt vú lên vừa đủ cho anh chui tọt vào như người bị cột trói ở khoảng ngực chị. Anh nắm hai dây nơi vai chị xiết lại cho cái nịt vú ôm cứng lấy đầu anh và ghịt phần mặt của anh úp hẳn lên vú chị. Anh giữ cho khoảng mũi anh dính sát lên vú và hít lấy hít để hương thơm của thịt da tỏa ra từ vùng mềm mại đó. Chị bỗng thấy hãnh diện như đang có đứa con mầy mò hít ngửi cái vật ban cho nó sự sống từ lúc mới sinh ra. Quả vậy thật. Hoàng lăn xả vào vò vùi mũi môi lên hết cái vú này đến cái vú kia, lại rà rà cả chỗ trũng nằm giữa hai vú. Hơi thở anh thoang thoảng đủ để chị Nhân nhận ra sự dịu dàng tràn lan nơi đó. Đầ u tiên, Hoàng chỉ hít lần lượt lên từng bên vú chị thôi, nhưng sự tiếp xúc giữa làn da nam với làn da nữ làm cho hai núm vú căng săn cứng mọng lại. Hoàng dùng chót mũi khẩy khẩy cho núm vú căng thêm nữa, tới khi cả hai nhọn như đầu bút chì thì Hoàng luồn cả hai tay vào trong nịt vú bợ lấy hai cái vú. Hai tay bắt đầu se lên hai núm vú, vuốt cho nó doãi nhọn hẳn ra. Anh se chừng nào thì vùng da nơi ngực chị Nhân săn lại chẳng khác da gà. Anh lại tưng tưng hai bầu vú cho nó nhún nhảy và bấy giờ anh mới ngậm một đầu vú mà nút còn một tay thì vê đầu vú và một tay thì nựng cái vú cà tưng cà tang. Anh bú vú ch ị thật ngọt ngào, gượng nhẹ. Chỉ khi chị Nhân bị kích thích hơi nhón người lên thì anh mới nhằn hàm răng cắn vào đầu vú nhay nhay và đánh chót lưỡi cho nó sưng xỉa lên một cục. Chị Nhân không nghĩ ra nổi những điều sáng tạo của Hoàng. Nó khiến chị mỗi ngày mỗi thấy nét tân kỳ, độc đáo của anh và gây bất ngờ cho chị quá lắm. Chị ôm lấy đầu anh thật nhân từ, thật thương yêu, như bà mẹ khuyến khích đứa con hãy hưởng trọn tình mẫu tử chị đem đến cho nó. Anh ngoan ngoãn rúc nép vào ngực chị, há thật to miệng bú mút lấy đôi vú căng mềm. Được cái vú chị thuộc loại to nên dù ngậm đầy miệng mà chỗ thịt vồng lên vẫn muốn che lấp cả mũi anh. Anh phải vừa bú vừa xoay trở cho mũi không bị đè bít. Đầ u anh vẫn bị nhốt trong cái nịt vú, mấy lần chị Nhân đề nghị cởi bỏ ra, song anh không ưng. Anh thích sự lùng nhùng của thân phận một tên tù để mỗi khi anh giựt giựt nhay đầu vú thì cái nịt vú cứ cò cưa nơi gáy anh. Những hồi nhún giãn này để lại dấu cấn thành những đường đỏ nhạt nơi gáy anh cũng như sau lưng chị khiến tay anh mò còn nhận ra dấu hằn của tình yêu in rõ các nơi đó. Có lúc Hoàng bú vú đã đã thì anh ngưng không ngậm vú nữa, chỉ dùng hai tay bóp chịt lấy bầu vú thôi. Còn miệng anh thì mầy mò the lưỡi ra mà rà liếm dọc khoảng trũng giữa ngực và kéo lết dài xuống bụng. Chị Nhân phải ngả ển người ra cho anh làm, thân mình cứ chênh vênh nghiêng như muốn té. Hoàng phải bíu hai tay chặt vào hai vú để kềm chị không ngã bổ nhoài xuống, nên trông anh lê lết nơi phía trước chị lằng nhằng không nhả. Th ịt chị Nhân mềm êm quá, Hoàng bóp mấy cũng chưa muốn thôi. Trái lại, thỉnh thoảng anh còn hỏi thăm xem ý chị thế nào. Anh tùn tùn bóp hai cái vú, vê ngón cái se se hai núm và nhấm nhẳng chất vấn chị Nhân : sao anh bóp em có ưng không. Chị Nhân mắc cỡ không đáp mà trái lại dùng hai tay giữ ấp lấy các tay anh đè chặt lên hai vú. Có hồi chị lại cố đưa nhô ngực ra cho anh bóp vì đó là khi hai ngón cái se quấn lấy hai núm vú không ngưng. Nãy gi ờ, cả chị Nhân lẫn Hoàng còn đang bận bịu nghịch phá nhau nên chẳng ai để tâm xem thời gian qua lâu hay mau thế nào. Đó là một sự thực dĩ nhiên vì con người khi đang lâm vào thế trận cung phụng nhau thì nào biết trời trăng gì nữa. Cho dẫu trời có sập ngay xuống hoặc đất có lở sụp ra thì đã có sao. Phương chi, hai người đang thèm khát, gặp được nhau như là đi ăn trộm, lấm la lấm lét, chỉ sợ xôi hỏng bỏng không thì uổng. Vậy nên xào xáo nhau mấy gọi là đủ, là đông. Ch ị Nhân tiếng là có chồng con, song cuộc sống tình cảm trầm trầy trầm trật, cứ như cái lá héo chờ mưa, lâu lâu cũng được chồng thí cho tí ti ve vuốt thì hấp ta hấp tất sợ mẹ, chị bắt được quả tang. Cuộc mây mưa chẳng có điều sướng ích, nên vốn khát càng khát, vốn mong càng mong, vốn thèm càng thèm. Đế n với Hoàng, anh tưng tiu, yêu chiều chị, chẳng khác thần phục trước long nhan, chẳng khác tín đồ vào cung thánh. Anh sử dụng con người chị như một nhạc cụ hiến thần linh. Bàn tay anh vuốt lên những phím ngà của chiếc dương cầm hay organ khiến bật lên những thanh âm huyền diệu, cung bậc vang rền, lồng lộng khắp vòm cung điện, sáng lòa tựa ánh trăng thanh. M ỗi lần bàn tay anh dạo trên da thịt chị làm cho chị đảo điên, ngây ngất, muốn lịm đi. Cũng vẫn là những ngón mềm mại đó mà sao lần nào ấp vào vú ngực chị, nó cũng như truyền vào sự ấm áp dịu dàng. Anh vân vê tới đâu thì nghe như có luồng điện tràn vào đến đó. Các đầu vú đông cục lại, rắn như cục tuyết đông, trong như viên pha lê, khiến ai cũng phải thận trọng nâng niu, sợ bị vỡ tan mất. Anh xoe hai núm vú thật điêu luyện, nó từ mềm bỗng cương cứng dần lên, rồi rắn đanh lại tưởng là muốn nổ tan tựa xác pháo. Chị đã phải nín thở để giữ cho hai núm vú đừng vỡ toác, vậy mà lạ lùng khi chị rướn người lên lắng chờ tiếng đốp bắn vung ra thì bàn tay anh đã kịp đặt trùm lên bầu vú xoa cho dịu hẳn lại. Nh ững lúc như thế, chị ví như cái nhị của cây đàn cò xiết mạnh lên sợi dây tơ, đợi cho tiếng lanh lảnh vang rền thì người nhạc công chợt kềm cây nhị lại, chỉ rung rung cổ tay cho tiếng ngân vọng vọng tan dần. Chị Nhân phục tài năng của Hoàng là ở chỗ đó, nó thiêu đốt chị tan thành những mảnh giấy cháy rụi, vậy mà rồi lại vẫn còn y nguyên. Cho nên, chị có chết mê chết mệt với anh, âu có gì là lạ. Thì nh ư hiện giờ, cái đầu Hoàng bị nhốt lùng bùng trong nịt vú, hai bàn tay đang xục hết vào bên trong, các bầu vú hầu như tả tơi nhão nhoét, thế mà cơn sướng cứ dập đềnh ngự trị suốt từ ngực đến háng chị. Hoàng tiếp tục hôn, liếm, bú, ngậm, bóp, ngắt lên từng cái vú và thè lưỡi ra xục xạo giữa chỗ trũng của hai quả vú mềm căng. Làm cho chị Nhân bứt rứt, muốn nổi điên lên, đã hằng chục hằng trăm lần, chị phải ôm cứng lấy đầu anh mà xoa vần vần lên tóc, để cố xoa dịu những đợt lăn tăn cấu xé trong da thịt chị. Cử chỉ của chị cũng nâng niu không kém, vì đó coi như là chút thưởng công cho người nghệ sĩ đang tôn vinh chị lên đến tận đỉnh cao. Hoàng la l ết cái lưỡi vòng theo độ tròn của đôi bầu vú, lướt thướt lên vùng bụng của chị Nhân. Lưỡi anh quệt đến đâu thì giống như hàng vạn con sâu lông bò đến đó. Hai tay anh còn bóp, măn hai đầu vú, đầu anh xục xịch lôi kéo chiếc nịt ngực, lúc căng lúc lơi, chị Nhân nhột muốn ngất ngư luôn. Thế nên, khi chị mở banh hai đùi để chịu đựng thì Hoàng thả bớt một tay ra thọc vào lưng quần chị tìm cái sẹo giữa háng coi nó ra sao. S ợi thun quần hơi chật nên bàn tay bị vướng víu, anh bóp vào chiếc vú mà lấy cườm tay đẩy tuột quần ngoài ra. Chị Nhân có vẻ nhột nên hơi co chân khép đùi lại, Hoàng giữ và luồn tay vào xì líp để túm lấy chỗ lông dầy. Anh bụm nguyên cái lồn chị sờ khám cẩn thận, khí đã ướt quanh mớ lông, láp nháp đầy cả hai mu. Anh đặt ngón giữa vào lỗ lồn day day như người nhét chỗ thịt lồi vào trong cái lỗ ướt. Ai dè tay anh chạm vào đúng điểm G của chị Nhân khiến chị giật bắn người lên mà hất lồn hơi cao. Ngón tay vì thế có dịp chui tọt luôn vào trong lỗ. Hoàng xoay m ấy ngón tay quanh lồn, khí lẹp nhẹp vương đầy ra. Anh vội cắn lấy núm vú mà nhay đồng thời khoắng mấy ngón tay sâu vào lồn chị. Cũng tựa như ổ khóa bỗng dưng bị hóc, chị lấy tấn một giò xuống nệm, còn một giò kiễng lên, lùng nhùng như con chó kễnh chân đái mà không đái được. Hoàng cắn mạnh thêm nơi đầu vú, mút chụt chụt cho chị Nhân càng óc ách giơ chân lên cao hơn. Anh móc tận lực vào lỗ lồn, hai mu bám chặt lên bàn tay đảo vòng vòng không ngớt. Như vậy rõ ràng là chị Nhân nứng dữ, anh càng tăng độ mút và cắn chiếc vú thêm, chị Nhân chỉ còn biết giữ nguyên một chân hổng cao mà lết theo từng cú móc trong lồn, như con chó bị tay người thọc vào bắt nó phải lết lết theo vậy. Anh qu ậy mạnh bàn tay dữ dội, chị Nhân phải co hai tay như muốn ấn vào lồn, song lại bất lực nên buông ào ra đó. Hoàng xục xục bú, mút hai cái vú mà tay thì tiếp tục móc quậy lồn chị Nhân. Lúc này chị đảo vung coi không khác người đang làm trò xiếc. Bàn tay Hoàng bám đầy khí càng trơn hơn nên anh càng thích vọc lồn chị Nhân. Kẻ móc, người đẩy đưa, sao mà dâm và thấm thía đến thế. Chị Nhân chịu hết nổi nên chóc chóc cái lồn mà rên hư hử. Chị hổn hển chụp lấy cánh tay Hoàng mà nỉ non : ôi, ôi, cho em xin, em nứng quá, anh ơi. Tha cho em đi, đừng quậy lồn em nữa, em ra nhiều quá rồi. Anh làm trò khác đi, anh. Hoàng th ấy đôi mắt chị lờ đờ, quả là cơn nứng điên cuồng làm cho chị lệt bệt thấy rõ. Anh thôi không móc lồn chị nữa, nhưng vẫn để nguyên đầu mấy ngón tay bên trong mà vỗ bạch bạch lên hai mu lồn. Vừa vỗ anh vừa lầu bầu như đọc thần chú : này, dịu này. Anh vỗ chen chét và đằn hai mu lồn như người đang gãi, mấy sợi lông lồn lạo xạo nhàu nhò giữa những ngón tay anh. Ch ị Nhân nằm ngửa ra thở rốc, bộ ngực lên xuống phập phồng. Hoàng một tay xoa vú chị, một tay xoa hai mu lồn, đều đều cùng lúc. Dần dần chị Nhân lấy lại được nhịp thở, Hoàng ngả sấp người xuống bú lên các vú chị và cầm lấy cặc anh chùi chùi chỗ lồn chị. Như đứa bé đang đói thấy đầu vú mẹ nhử tới, chị Nhân kiễng chân lên cho lồn chạm vào cặc anh. Hoàng chơi khăm chị bằng cách đợi cho lồn chị gần đớp tới thì lại rụt người ra tránh không để cặc chạm vào. Ch ị Nhân biết là Hoàng đang trêu chị, nhưng làm sao đây. Chị đành xuống nước với anh : thôi, đừng hành em nữa, thương lồn em cho nó ngoạm lấy cặc anh đi. Hoàng cảm động nên giúi đầu cặc vào lồn, chưa chi chị Nhân sợ lại bị rút ra nên vội lấy gồng bám vào cánh tay anh mà hất cái lồn lên nghe cái chách. Nguyên miệng lồn há ra ngậm lấy cặc anh và chị ấn mông anh cái rộp cho cặc lọt tõm sâu vào. Hoàng còn đang xào xào bóp lấy hai vú thì phần háng chị Nhân đã ngoáy tít vung thiên. Hai môi l ồn vung qua vung lại, y hệt cái cối xay đang nghiền cây bột được cho vào. Chị Nhân dùng hết sức đảo phần mông cho cái lồn miết cặc anh như bị nhịn từ bao đời kiếp trước. Khí phụt phòi dính bết ở cả hai, dòng trắng đặc phều phào ra tận ngoài mớ lông và nhợt nhầy lên hai mu lồn, dài theo cặc mỗi khi vào ra xòm xọp. Hoàng v ừa nắc, vừa đè lấy hai giò cho cả khoảnh háng chị chìa hẳn ra. Lấy hai vú làm điểm tựa, anh đâm cú nào cú ấy như búa tạ chẻ khúc củi. Người chị Nhân ọp ẹp như cánh cửa bị long bản lề mà vẻ hả hê thì hiện rõ trên mặt chị thật tươi. Hoàng nắc đã nhanh và sức dùng cũng nhiều, vậy mà chị Nhân chừng chưa thỏa mãn, nên cứ xiết lấy hông anh mà đòi nắc sâu, mạnh lên. Có lúc chị lại co hai giò đeo cứng lấy lưng anh cho lồn cặc dập nhau thật khít. Hai ng ười chơi nhau đến mấy hiệp, thay đổi vị trí nhau từ trên thành dưới, từ dưới thành trên, khi nằm khi ngồi, khi co khi duỗi, ở vị thế nào thì hai vú chị cũng điên cuồng quay tít vẩy vung, đến nỗi hai tay Hoàng vừa địt vừa bóp mà vẫn bị sẩy trật ra vì chị nắc lồn dữ quá. Chị Nhân nứng bạo nên khí đổ ra đã ba lượt rồi mà Hoàng thì cố kềm không cho phọt tinh trùng ra vội. Cho nên chị Nhân cứ ngất nga ngất ngưởng kè đôi giò xuống nệm mà hối anh nắc. Hoàng hết ghịt bám đôi vai lại xiết lấy lưng và trân người ra cho chị Nhân dập cái lồn để chị đã mà hầu mệt đứ đừ. N ằm lâu cũng mỏi nên Hoàng bảo chị Nhân kẹp hai giò chặt vào lưng để anh nhấc bổng chị lên mà đi quanh buồng cho đỡ. Hoàng giữ nguyên cặc trong lồn, đeo chị đi tung tăng. Lúc thì kê đít chị vào cạnh bàn nắc liên tu hồ điệp vài chục cái, lại vác chị đi lển nghển trong phòng. Có lúc lại đè nghiêng chị lên ghế mà địt chị vung vít, chị phải chống tay vào mặt ghế để yên cho anh đụ. Ôi, thật là thần tiên, tuyệt cú khi đàn ông đàn bà địt nhau. Đ ây là lần thứ ba Hoàng xốc chị Nhân đi quanh trong phòng. Hai người vẫn đeo cứng lấy nhau như sam. Hoàng vẫn chưa chịu ra, còn chị Nhân ngậm chặt được đùm buồi Hoàng trong lồn thì cũng chẳng thiết gì hơn nữa. Hai tay chị cứ quấn lấy cổ anh như hai con trăn bám cây cột, nhong nhong như đang cưỡi ngựa xem hoa, thỉnh thoảng lại trườn người lên xuống khi thấy thằng em của anh muốn xìu xìu ển ển. Đến chừng nó cứng cứng là chị lại ngưng, dường như chị sợ để lâu không nhắc nhở thì nó xẹp luôn mất. Hoàng c ũng vừa mệt vừa nặng người rồi. Tiều phu phải ôm khúc gỗ mãi cũng bã người nữa là anh. Thế nhưng tính tham vốn chẳng từ nan nổi. Ôm thốc chị Nhân trần truồng ở phía trước, đón nhận sự tiếp xúc bộ ngực đồ sộ của chị chờn vờn nơi ngực anh, bảo làm sao anh chẳng muốn giữ lâu, dù là thật vất vả. Phương chi, hai tay anh lại ôm tròn lấy vành mông to tầy dế của chị, da láng coóng, bóp mân mê lại thấy quá êm, trách chi mà không nhận lấy cảnh “ cố đấm ăn xôi “ này. Bê như thế chứ bê cả đời, chắc là anh cũng không bỏ. Chỉ tiếc là chị là vợ người ta nên dù thiết tha đến mấy cũng có chừng có mực, chứ giá mà hai người thật vợ chồng thì ôi thôi chẳng cần thuốc cường dương anh cũng nứng hoài hoài được. C ứ ôm khư khư như thế tựa bà mẹ Tàu địu con bằng cái địu vải trước bụng, đi tung tăng quanh quẩn trong buồng, mỏi thì kê vào bàn hoặc đặt ngồi xuống ghế, thích thì đâm hùi hụi vào nhau. Những cú đâm rào rào như mưa sa, như vãi gạo, chu choa, mắt chị Nhân sáng rực lên. Chị nhún, anh đun, hai tay bấu vào vai chị, anh kễnh người lên cho củ trùy thun của anh ngỏng dài cho chị sướng, còn chị thì y như cái bàn mài khoai chà lết trên người anh. Gi ả như anh ngồi dưới thì chị bắt tay nơi cần cổ anh và ngửa người ra, hai chân co trên mặt ghế và nắc, nắc, nắc. Cái lồn chị vần vò bật nên tiếng kêu khó diễn tả cho đúng nổi, lúc chách chách như đũa khua bánh đúc, lúc xọp xọp như bị ngộp nước dưới sông. Phải quay một đoạn phim ngắn mới thấy hết hành động của chị lúc làm tình với anh nó lâm ly bi đát thế nào. Chị như cô gái ngồi phải cọc, để thì thốn mà rút ra thì tiếc ngẩn tiếc ngơ, đành cứ đeo lên cổ anh mà vít mà quậy lồn xào xào. Có l ần anh hỏi chị : gặp thằng chồng không ra sao như vậy mà em vẫn cắn răng chịu sao. Chị có vẻ buồn buồn, chưa chi lệ đã hoen hết ở đuôi mắt, giụi giụi vào cổ anh phụng phịu : chứ anh bảo em làm sao bây giờ. Anh bốc đồng gạ chị : hay là hai đứa mình bỏ trốn quách sống với nhau. Chị la hoảng lên : ôi, không được đâu anh, còn lũ con em làm chi. Anh lại nói vun vào : chả lẽ suốt đời em cứ nhẫn nhục sống cảnh mưa không ướt đất, nắng không rọi vào mãi sao. Chị bỗ bã nói với anh : thì tuần một hai lần chúng ta gặp nhau thế này được rồi. Anh lại cố cãi : thế này, thế này có khác gì bọn trộm, lấm la lấm lét sợ bị tóm cổ. Đi đêm lắm có ngày gặp ma, em thì có đến hai cái dùi sẵn đó, còn anh tìm chết cha một cái lỗ không xong. Nói bấy nhiêu là chị chồm lên chà cái lồn ầm ầm vào cặc anh, lấp liếm không cho anh cằn nhằn thêm nữa. Chị thở hào hển và bật ngửa ra, đánh đu trên người anh, vừa nắc vừa hối anh nắc. Hai người lại hùng hục địt, thiếu điều trời long đất lở, thiếu điều vượn hú chim kêu, cặp vú chị để hổng ra quay mòng mòng vắt va vắt vẻo. Anh nhìn chịu không thấu, phải vội bụm cả hai bàn tay, gọi là giữ cho chúng đừng tung tăng, song kỳ tình là bóp cho tăng thêm sự sướng khi quậy đùng đùng trong lồn chị. Ch ỉ đến lúc đó anh mới rướn hẳn người thẳng rẳng ra thúc liên chi hồ điệp, chị cũng tới cơn nên đu lủng lẳng trước đùi anh, y là con khỉ bám thân cây đánh đu đòi ăn chuối. Người xàng người xảy, người nhún người thúc, hơi thở còn bao nhiêu thì dồn ra bằng hết, và cơn sướng ngất lên đến cực điểm thì cả hai đều căng hết người ra cho khí dâm bắn tràn vào nhau, trộn vung lên khoái cảm. L ần nào chị Nhân đến với anh đều bải hoải mất sức. Cú địt nào cũng rút hết tinh lực nơi chị, buông nhau ra là mệt lử hết hơi. Đến cái áo cũng không cầm vững, anh cũng chẳng hơn gì, thế nhưng anh luôn luôn là người hồi lại sớm, thường ân cần giúp chị mặc lại quần áo vào người. Anh nhẹ nhàng mặc từng thứ cho chị, cẩn thận cài khuy nịt vú, chỉnh chu cho vú đứng gọn lên và không quên hôn lên mỗi bầu vú rồi còn thử tưng tưng xem chị có ngộp mới chuyển sang làm việc khác. Đế n phần mặc lại quần cho chị, anh nhỏ nhẹ bảo chị nằm dài ra. Anh cẩn thận kéo hai đùi chị ra và lom khom lau sạch chất nhơn khí nơi lồn chị, rẽ lại mớ lông cho gọn và không quên cúi xuống hôn hít tỏ vẻ cám ơn, kế đó mới lòn quần lót mặc cho chị. Trước khi chị ra về, anh kéo chị đến trước tấm gương soi nguyên người để cả hai củ soát lại một lần nữa, và hẳn nhiên là anh lại rà rà sờ măn hai vú ngoài vải áo. Chị Nhân tuy làm ra trách cứ, nhưng vẫn để yên cho anh sờ vì chị biết là cả anh, cả chị đều thích như nhau. M ột lần, tình cờ Hoàng chạm mặt cả hai vợ chồng chị Nhân nơi phố chợ. Anh đang lang thang thì nghe tiếng chị Nhân líu lo, anh định làm lơ, nhưng chị đã gọi giật lại giới thiệu với chồng. Hai người vồn vã bắt tay, nói dăm điều ba chuyện thì Hoàng xin phép đi công việc. Hôm sau, vào trường, chị Nhân khoe là chồng rất khen Hoàng về sự xã giao. Hoàng tủm tỉm cười. Hoàng trêu chị : chứ không phải ổng bảo sao mày lén lút địt vợ tao hả. Chị Nhân vả nhẹ vào mồm anh mắng yêu : chỉ được cái nói nhảm. Hoàng vênh mặt lên : chứ không ư. R ồi, trông trước trông sau chẳng có ai, anh lôi tuột chị vào phòng quay roneo, hấp ta hấp tấp lôi tuột xống áo chị ra mà bú ùn ùn vào hai vú. Chị Nhân phải bải hải la : cha bạo quá, ai nhìn thấy thì sao. Mặc, chị nói gì thì nói, anh hùng hục lăn xả vào bú bóp như đứa trẻ đến giờ ăn. Chị Nhân lệt xệt tựa bà mẹ vừa đi chợ về chưa kịp cởi áo đã bị thằng con rúc vào ngậm vú. Anh bú, anh nhằn, anh ngậm, anh giựt, vú nào mà chịu nổi những cái cắn, mút của anh, vậy mà chị Nhân cứ để yên, vô cùng chịu đựng, nhẫn nhục. Ch ờn vờn, nghịch ngợm trên ngực là y như cái tay lại tí toáy thèm thuồng, chị Nhân lềnh bềnh như chiếc lá trôi, Hoàng chẳng cần hỏi đã cho tay vào cả hai lớp lưng quần mà xoa mà sờ lên mớ lông đang hau háu đợi. Chưa gì chị Nhân đã dang lơi đùi ra cho anh dễ ve vuốt chị, thế là anh hiểu ý liền. Anh đút tay vào xoa khắp lồn chị, xục xục như đâm chiếc que vào đó. Sự tiếp xúc của làn da tay đàn ông dường như đem đến cho cái lồn một sinh khí mới, nên tự động chị Nhân hơi rướn lên cho ngón tay chạm được đến chốn đến nơi. Hoàng m ăn măn từng mu chừng muốn khám xem có bị sứt mẻ, xây xát gì không, và véo véo vào chỗ mu mấy cái. Chị Nhân lại ưỡn người ra rồi, Hoàng thọt một ngón tay vào lỗ khe mà nhấn vuốt lăn tăn. Chị Nhân càng ưỡn người ra nữa, Hoàng một tay bóp lấy vú, miệng ngậm mút một bên vú khác, còn ngón tay thì lách vào lỗ lồn mà đưa đẩy rút vô ra. Chị Nhân thích chí nên thở rộn rã, chị phụ với anh đẩy hích cái lồn. Hoàng nh ận ra vẻ mặt nghệt đi của chị nên tăng sự bú, bóp trên hai vú và ngoáy ngón tay nhanh, đều hơn. Khí đã đượm ra, trước còn ít, sau nhiều dần, nơi ngón tay đã nhoe nhoét ướt. Chỉ cần Hoàng ngoáy thêm vài vòng trong cái lỗ là chị Nhân đã bung hết hai chân ra. Chị như người nửa nằm nửa ngồi đang nhận một vật nhọn đâm vào lồn nên lệt bà lệt bệt ưỡn nhún. Hoàng càng ngoáy lồn chị dữ, càng cắn đầu vú và bóp nghiến ngấu lên vú kia, chị Nhân co rúm và lượn người dập dềnh như sóng, lúc duềnh phía trên, lúc nâng phía dưới, lình bình, lình bình. L ại một ngày chủ nhật cô đơn. Nằm nhà mãi, thời gian không sao qua nhanh nổi, lại thêm mỏi lưng uể oải, nên Hoàng lang thang ra phố tiêu khiển cho đỡ buồn. Kéo lê đôi giày vẹt gót lên mấy cái dốc ngược, đi dài theo mấy con phố quanh khu trung tâm chợ, vào quán cà phê ngồi đồng nhìn người qua kẻ lại cũng chán, thì anh len vào các quán bán lan rừng xem cho biết. Đố i với anh, lan có trăm vạn thứ, mang nhiều tên gọi kiêu kỳ và vương mộng, song tâm trí anh chẳng có một khái niệm nào rõ rệt, trừ các màu sắc mà anh nhận thấy trên từng cánh hoa. Còn đang xăm xoi thì nghe loáng thoáng sau lưng tiếng chị Nhân. Không cần quay lại, Hoàng cũng biết là vợ chồng chị ấy chứ chẳng ai khác. Vì có lần chị Nhân đã khoe về cái ý say mê hoa lan của chồng, nên hôm nay nghỉ việc, nhân di phố mua thức ăn, vợ chồng ghé vào xem có giống hoa nào lạ thì lại mua về chưng. Chị Nhân còn khoe là quanh nhà chị lỉnh kỉnh đầy những giỏ treo chật hết, mà ông ta vẫn chưa thỏa, còn muốn có thêm, không ngại tốn kém. Hoàng c ố thu mình lại để tránh đối diện hai người, song chị Nhân đã vồn vã giới thiệu hai bên với nhau. Đây là lần đầu tiên, Hoàng được nắm lấy tay chồng chị xiết chặt và nói những câu xã giao bất đắc dĩ. Anh cố cười vui mà nụ cười dường như méo xệch, chị Nhân nhận ra ngay, song cũng lờ đi. Tâm trạng chị cũng đang sầu não không kém vì trước mắt nỗi khổ của Hoàng chị đã biết rõ mười mươi. Chung qui là Hoàng tủi phận vì cảnh người có kẻ không, khiến đã chẳng gặp thì chớ, còn gặp mà bẽn là bẽn lẽn thì chẳng thú vị gì. Th ế nên, Hoàng vội vàng nói dăm điều ba chuyện rồi tìm cách chuồn. Hoàng lẳng lặng đi rồi, chị Nhân cũng buồn buồn nhìn theo. Hoàng đi thẳng một mạch về nhà, đóng sầm cửa phòng lại, nằm uỵch ra giường, thở dài não nuột. Anh giận mình, giận người, bỏ cả buổi trưa bụng đói, ngủ mê ngủ mệt. Chiều một chút thì chị Nhân đến. Thấy cửa gài bên trong, chị gõ mãi, Hoàng mới ra mở. Nhìn nét mặt cay đắng của anh, chị Nhân sửng sốt. Chị biết anh đang giận, chị hỏi gì anh cũng lảng lơ. Nhìn căn phòng trống trơn, chị biết Hoàng chưa ăn uống gì, nên quính quáng dặn anh chờ chị đi mua chút gì về rồi sẽ tính. Chị Nhân đi rồi, còn lại một mình, Hoàng nằm nghĩ vẩn vơ. Đây là lúc Hoàng thấy vô cùng trống vắng, ý tưởng cần lấy vợ càng lúc càng lóe đậm lên. Anh nghĩ không thể sống mỏi mòn như thế được. Anh ch ẳng thể trách chị Nhân. Chị là vợ người ta, anh đã lén lút ăn nằm bừa phứa thế là quá đáng lắm rồi. Dù chị thiếu thốn một tình yêu xác thịt, nhưng nếu anh là người đứng đắn anh chẳng nên lợi dụng chị. Hai người đã từng ân ái với nhau mặn nồng, đi đêm lắm có ngày sẽ bị gặp ma, thà là tránh trước còn hơn để mọi việc đổ bể, hạnh phúc gia đình chị tan mà anh cũng không còn mặt mũi nào sống ở đất nhỏ này nữa. Ch ị Nhân về, bày biện mọi thứ ra bàn, giục anh ra ăn. Anh không thấy hứng thú. Trong đầu óc, anh đang cần một món ăn khác sôi nổi hơn, thiết thực hơn vì anh đang khát khao nó. Anh gọi chị vào giường với anh. Chị Nhân biết tỏng tòng tong lòng dạ anh, song chị vẫn chiều vì chính chị cũng đang cần thứ đó. Vả lại, chị muốn giúp Hoàng xóa đi sự hờn phiền từ buổi sáng đến giờ. Chị rón rén bò vào cạnh anh, đưa tay ôm lấy anh tha thiết. Hoàng đáp trả bằng vòng ôm thật chặt, kéo chị sát vào người và hôn tràn ngập lên khắp khuôn mặt chị. Những nụ hôn cháy bỏng đốt từng phân da khiến nổi gợn lên. Hoàng vồ vập hôn môi, đưa dài lưỡi vào trong miệng chị, quấn chặt lấy lưỡi chị xoay tròn không dứt. Vừa hôn anh vừa mơn man lên mi mắt, vành tai và xoa dài xuống cổ. Bàn tay anh như con rắn trong hang bò ra khuấy động vùng thịt da vốn yên tĩnh, dậy nên những vòng sóng vô hình cuốn hút chị vào dục vọng điên cuồng. Chị Nhân hổn hển thở, giụi khuôn mặt chị vào mặt anh, đón nhận những cái lết của chiếc lưỡi kéo dài theo những chỗ da nhạy cảm. Hoàng đặt tay lên ngoài áo chị, vò mạnh chiếc nịt vú, mục đích gây cho chị những xao động của rờ rẫm người nam dành cho nữ. Chị xoắn xít càng ôm chặt lấy anh, ưỡn cao bộ ngực vốn phập phồng lên cho anh làm gì tùy thích. Anh bóp mân vú chị ngoài áo, cơ hồ như muốn nát ngấu ra, vừa bóp vưa hôn chùn chụt lên từng bên ngực. Chị sợ nhăn xống áo nên chẳng đợi anh giục cũng tự động đưa tay cởi nút ra. Vạt áo buông rời bày ra một đống ngực ngồn ngộn vun cao với chiếc nịt vú lưới màu nâu khiêu gợi. Hoàng ch ỉ chờ có thế nên một tay vẫn bóp se cái vú còn miệng thì đã ngậm tợp luôn bên nịt vú kia vào mồm. Anh nhằn nhằn lưỡi, chưa gì đầu vú chị đã vểnh toáng lên, ùn ùn như viên sỏi. Nước miếng anh thấm đẫm làm cho một bên đầu nịt vú ướt đậm. Anh cứ ôm chặt lấy bầu vú mà nút, mà cắn. Đổi hết bên vú này sang vú kia, một chặp thì anh lòn tay xuống hất chiếc nịt vú lên. Vú chị Nhân to và dầy nên bị cấn chiếc nịt có lằn, giờ đã được đẩy lên trên vẫn còn in dấu rõ. Hoàng bụm lấy cả hai vú, hôn lần lượt từng cái, thật sâu, thật đậm, như thương xót cảnh bị nhốt của chúng mới đây. Bàn tay anh vân vê các núm vú làm cho ch ị Nhân muốn thu người lại vì nhột, lại vì thích nữa. Chị nửa muốn để yên cho anh măn, nửa lại muốn anh thôi vì thấy tức tức. Hoàng thì còn biết gì hơn nữa, cứ xục xạo vào hai vú tớp ngậm ọp ọp liên hồi. Chị Nhân cũng thấy cấn nơi ngực, nhưng không dám bảo gì anh, sợ anh giận. Hoàng thấy hơi thở chị nặng nề, nên biết ý đỡ chị hơi nghiêng hổng người lên và anh lòn tay ra sau gỡ khóa nịt. Hai cái vú được giải phóng như bung lớn cái rột. Hai bầu vú sừng sững lên, các núm vú lồi ra và quầng vú ánh lên bóng lưỡng. Màu nâu non tựa bùn tỏa vầng lên hai vú, Hoàng hít hà gục vào bóp lấy bóp để và bú giựt tưng tưng. Miệng anh ngậm lấy chiếc vú, cắn hàm răng vào núm lôi ra giựt vào, chẳng mấy chốc cả hai đầu vú sưng tấy lên. Hoàng v ẫn hôn, vẫn bú vú, vẫn bóp mạnh và xoa đều hai vú chị, trong khi chỗ háng anh đã rực lên vì cơn nứng. Thằng bé của anh đã dựng cao, cọ quẹt vào đùi chị Nhân như dùi trống đặt hờ trên tang trống. Giá như anh không kềm giữ thì nó đã nhịp lia lên bắp vế chị hay chòi chòi cạ vào da thịt chị rồi. Chị Nhân muốn thò tay xuống nắm lấy của quỉ đó để mân mê trong lòng tay, song nghĩ sao vẫn rụt rè. Hoàng hôn thêm và bú vú m ột lượt nữa thì tuôn luôn tay vào lưng quần chị mò tìm cái hang cua ở đó. Chẳng cần phải nói khi tay Hoàng chạm vào chỉ mới mớ lông lồn thôi thì nước đã lấp xấp như vỡ đê. Bàn tay Hoàng lách vô thì chẳng phải bảo, chị Nhân đã banh bét chân ra cho anh sờ đúng vào chỗ anh muốn. Một làn hơi ấm áp tỏa khắp bàn tay anh, chạy nhanh lên trung khu não làm cho anh ngây ngất. Anh sờ vào đám thịt mềm mềm của hai mu lồn, vặt vẹo chúng như hỏi thăm một chút. Chị Nhân chưa gì đã cố đưa lỗ lồn vào các ngón tay đang sờ khám của anh. Hoàng biết chị đang thích được anh sờ mó lồn nên không cần vờ vĩnh anh thọt luôn ngón giữa vào lỗ lồn chị mà ngoáy, ngoáy vào ra. Ch ị Nhân sướng ở dưới lại sướng ở trên nên trân người lên cứng ngắc cho Hoàng nghịch. Còn gì sung sướng bằng miệng ngậm vú, tay bóp vú, tay móc lồn và cặc thì chỏi lung tung vào thịt da đàn bà bên cạnh. Chị Nhân ối ối lên trong họng, cơn nứng trồi lên lại hạ xuống, như những đợt sóng trào, phủ lên nhau. Hai tay chị giờ hết còn ngượng ngùng cũng đang vọc vào trong quần Hoàng mân mê con cặc anh cứng nóng. Hoàng kho ắng lồn chị càng lâu thì nước khí càng nhễu ra, lám rám đầy các ngón tay. Anh thích chị Nhân ở chỗ đó, dù chồng con sẵn có mà anh móc lồn là nước dâm cứ chảy tồ tồ. Anh bảo với chị : em nứng lồn rồi phải không. Chị Nhân chẳng dấu gật đầu. Anh đỡ chị ngồi lên và lôi chị ra cạnh giường, cho nằm thả hai chân xuống sàn. Phía mông chị cấn vào cạnh giường, đưa nguyên cái lồn đội lên, mu lồn gồ thành cục, trông như con sò bám vào vách đá. Anh bước xuống giường, quì gối giữa háng chị, lôi hai cổ chân chị cho doãi rộng ra. Anh nuốt nước bọt nhìn thu lu cái lồn của chị trước mắt. Ch ị nằm im hồi hộp chờ. Anh lấy tay vét bớt mớ khí lồn bám ở lông, mu đưa lên miệng mút. Mút xong, anh lách người vào giữa háng, hôn từng cái dài lên lông, mu và khe lồn chị. Anh hôn tới đâu thì quét lưỡi liếm tới đó. Những gai lưỡi ram rám cọ vào làm chị rủn cả người. Anh liếm và hôn chừng mấy cái thì banh hai mu ra và bắt đầu bú vô lỗ lồn. Đang bất ngờ, chị co rúm người lại cái rột. Anh bú nghe cái chóc, tựa như cố lôi tuột chất khí trong lồn chị ra. Và chưa hiểu ra sao thì anh đã ngấu nghiến vùi mặt vào bú, cắn, nút, kéo khắp cả vùng khe lồn và hột le vào miệng mà làm oàm oạp. Ti ếng nước lồn và nước miếng quyện lẫn vào nhau nghe lách chách trong khi miệng anh không ngưng xáo xào quanh cái lồn chị đang nứng dữ. Chị co hai giò lấy tấn, hất cao lồn lên cho anh bú, anh cắn, vì có như thế thì sự tức tối nơi lồn chị mới thấy thư giãn được. Anh thiệt ác, miệng thì bú lồn và lợi dụng tư thế hả hê, hai bàn tay anh như đôi rắn cứ quờ quạng bóp rịt lấy hai vú chị mà vân vê đầu núm xoành xoạch. Ch ị Nhân như con đỉa bị vôi, lăn lộn, tránh đầu này bị vạ kia. Vú vừa hạ cơn bị rứt thì lồn bị cắn nhay rùng rùng. Chị ưỡn háng thì miệng anh ngậm lồn chị sâu hơn, còn nhỏng ngực lên thì tay anh bóp càng mạnh. Cơ là khổ, trời sanh chi đàn bà có vú có lồn để bị luôn bị hành bị hạ. Khi chưa mang bầu thì chồng bóp, chồng nhay, chừng có con thì chồng cũng không tha, không bỏ. Vô ra sờ soạng, giành bú chực con, lâu lâu lại đè ra đụ ào ào rồi mang bầu nữa. Các ông cứ bày đặt khen vú đẹp, lồn mềm, thực ra mấy bố mại hơi để các bà lậm bả rồi mấy lão địt lên địt xuống cho bằng thích. Hoàng bú l ồn và bú vú chị đã hết sức. Chị bóp cặc anh cũng thấy tưng bừng. Nhìn khuôn mặt anh giãn ra, chị biết là bao nhiêu sự giận dỗi đều bay tan hết trọi. Chị muốn anh đụ chị cho thoải mái hoàn toàn đi, song chẳng lẽ người nữ lại đòi chuyện kỳ quặc đó. Hoàng trái lại thì còn muốn bú lồn chị nhiều nên dù bị chị vặt con cặc thiếu điều muốn bể anh vẫn cắn răng để thọc lưỡi dài ra liếm và khoắng lồn chị thật sâu mới nghe. Anh làm thét đến hai mu lồn cũng cộm tấy, lỗ lồn đỏ hoe, cục hột le sưng vều như bị ong chích. Còn nói gì khí lồn chị lệt bệt đầy giường. Th ấy chị Nhân miệt mài với kỹ thuật bóp vú và bú lồn của mình, Hoàng biết là khó dứt được chị ra nổi. Bình thường, anh cứ dặn lòng gặp chị một lần nữa là lần cuối, nghịch cho chị sướng ngất sướng ngây rồi địt cho chị một phát nhớ đời, sau đó chia tay hẳn. Anh đi lấy vợ, trả chị về với hạnh phúc gia đình. Thế nhưng hễ quấn quit vào chị là y như ý tưởng lần cuối đó rã tan sạch sành sanh hết. Nh ư lúc này đây. Chị Nhân cứ nằm kềnh ưỡn lồn ra cho anh bú. Miệng mồm anh nhầy nhợt đầy khí đục trắng của chị, loe loét ra trên môi má anh, như chất kem thằng bé mút tham dính đầy ra đó. Lúc mới chị chỉ ê a rên khe khẽ, vậy mà hai đùi thì cứ bạnh dang tếu ra, cái lồn như vểnh lên chờ miệng anh nút bú. Anh cà sát rạt môi răng lên làm cho hai mu và cái lỗ thụt thòi lọp xọp. Đến nỗi chị Nhân không còn e dè giữ được sự sôi nổi trong tâm can mình nữa. Chị kêu toáng lên như con lợn bị chọc tiết, chân tay vùng vằng đập thình thình trên nệm giường, thành ra Hoàng càng hãnh diện và thích chí tợn. Anh bi ết ít ra anh đã chọn đúng được những nơi kích thích và nhạy cảm nhất trong lồn chị. Chả thế mà mũi môi anh ủi chừng nào nơi cái lồn thì khí tuôn dầm dề hơn người bị bạch đái. Khí chị nhiều lại dầy, bện quện thành sợi, màu trắng đục, thơm tho. Hoàng nút một hơi, nhằn cái hột le khi buông ra khí lồn kéo thành nhằng thành nhợ. Chị Nhân giả vờ ui ui mà đít thì dựng hổng lên. Hoàng bú liếm lồn thì chị nắm lấy đầu anh ghịt vào cho anh cắn nhay mới đã. Chị giục anh : cha mẹ ơi, bú gì mà khiếp thế, cứ như xẻo văng mất lồn em ra. Thế nhưng cứ bú cắn mạnh nữa đi anh, đừng nhả ra em nứng lắm. R ồi chị hối hả thu hai bàn tay lên đè chặt lấy đôi vú, bóp như người bóp dái ngựa. Vừa bóp vừa núm lấy đầu vú vặt cho mọng nhổm lên, răng thì xiết lấy nhau khè khè như rắn huýt sáo. Cái miệng chị không để da non mọc kịp, lặp đi lặp lại câu : chao ôi, đã quá, đã quá.

Nguồn: http://truyennguoilon-adultstories.blogspot.com/

No comments:

Post a Comment